CƯỜI CUỐI TUẦN
Bí quyết Sống Vui Hạnh Phúc.
Nhiều tiền ít tiền , không phung phí là được
Ai phải , ai sai , mình không sai là được
Biết ít biết nhiều , làm xong việc là được
Người già người trẻ , mạnh khỏe là được
Người giàu người nghèo , hoà Thuận là được
Ông xã về sớm về trễ, miễn về là được ,
Bà xã cho ăn cơm , cơm nóng cơm nguội có ăn là được
Người xấu người đẹp , có duyên là được
Nhà lớn nhà nhỏ , ấm no là được
Sung túc hay nghèo nàn , bình an là được
Xe mới xe cũ , chạy là được
Và......phải nhớ rằng ...
Vui cười không mệt , buồn phiền mới mệt
Yêu thương không mệt , ghen ghét mới mệt
Chân thật không mệt , gian dối mới mệt
Tương ái không mệt , tương tàn mới mệt
Rộng rãi không mệt , ích kỷ mới mệt
Khoan dung không mệt , khó khăn mới mệt
Khiêm nhường không mệt, khoe khoang mới mệt
Mỉm cười không mệt, tức giận mới mệt,
Đơn thuần không mệt, phức tạp mới mệt
Tương tư không mệt, đơn phương mới mệt
Chung tình không mệt, Đa tình mới mệt
Tình bằng hữu không mệt, tư tình mới mệt
Chân thành không mệt,giả dối mới mệt
Được mất không mệt, tính toán mới mệt
Thể chất mệt không phải mệt,tâm can mệt mới mệt
Đọc những điều này không mệt , thực hành mới mệt
Hai cậu bé nói chuyện với nhau:
Ê, tao hỏi mày cái này nha?
- Nói đi.
- Ví dụ nhà mày nuôi một con chó và một con lợn. Đến đám giỗ, mày cần đưa một con lên bàn thờ. Con lợn nó nghĩ mày thịt con chó, con chó nó lại nghĩ mày thịt con lợn. Vậy theo mày, mày sẽ thịt con nào?
- Con lợn!
- Mày suy nghĩ giống con chó đó quá.
- Doctor, my ears keep ringing.
- Don't answer.
- Nói đi.
- Ví dụ nhà mày nuôi một con chó và một con lợn. Đến đám giỗ, mày cần đưa một con lên bàn thờ. Con lợn nó nghĩ mày thịt con chó, con chó nó lại nghĩ mày thịt con lợn. Vậy theo mày, mày sẽ thịt con nào?
- Con lợn!
- Mày suy nghĩ giống con chó đó quá.
- Doctor, my ears keep ringing.
- Don't answer.
Có một vị Tướng quân thời nhà Tống được lệnh vua ra canh giữ biên ải. Suốt 4 tháng liền trong doanh trại không có phụ nữ cho nên ông ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Có một điều lạ là quân lính của ông ta thì thằng nào thằng nấy mặt mũi tươi rói.
Một hôm ôm bắt một thằng lại hỏi:
- Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng không có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?
Tên lính sợ hãi đáp:
- Dạ, bẩm Tướng quân bọn con dùng...ngựa.
- Tụi mày sống trong doanh trại mấy tháng không có phụ nữ mà vẫn vui vẻ phây phây. Chúng mày đã làm gì? Khai mau?
Tên lính sợ hãi đáp:
- Dạ, bẩm Tướng quân bọn con dùng...ngựa.
Viên Tướng quát:
- Cút ngay, không tao chém. Đồ bệnh hoạn!
Sau đó, Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy nó cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ:
- Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?
- Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.
Bác sĩ tâm lý:
- Cút ngay, không tao chém. Đồ bệnh hoạn!
Sau đó, Viên tướng nghĩ đi nghĩ lại, thấy nó cũng có lý. Khuya hôm đó đợi cả doanh trại đi ngủ ông ta lén lút bắt 1 con ngựa cái làm thử, thấy sướng sướng nên tâm trạng vô cùng phấn chấn. Sáng hôm sau ông gặp tên lính và hỏi với thái độ vui vẻ:
- Ê, nói tao nghe. Chúng mày dùng ngựa như thế nào?
- Dạ, bọn con dùng ngựa vào làng tìm kĩ nữ ạ.
Bác sĩ tâm lý:
Chúc mừng anh đã khỏi bệnh!
Bệnh nhân:
Bệnh nhân:
Mừng gì mà mừng! Trước đây tôi là A Lịch Sơn Đại Đế, giờ tôi chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt!
Bệnh nhân hỏi bác sĩ:
Bệnh nhân hỏi bác sĩ:
Bác sĩ có thuốc chữa mộng du không?
- Ông đem hộp này về rải quanh giường đi.
- Ủa thuốc gì thế?
- Đinh 5 phân.
Trước cửa hiệu thuốc tây, người xếp hàng dài dằng dặc, nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng 1 người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hải, quần áo xộc xệch chen lên phía trước, miệng liên tục nói:
- Ông đem hộp này về rải quanh giường đi.
- Ủa thuốc gì thế?
- Đinh 5 phân.
Trước cửa hiệu thuốc tây, người xếp hàng dài dằng dặc, nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng 1 người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hải, quần áo xộc xệch chen lên phía trước, miệng liên tục nói:
Xin lỗi, cho tôi qua, gấp lắm rồi, người nhà đang nằm chờ.
Mọi người tỏ vẻ thông cảm và dạt ra để ông ta lên trước.
Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc:
- Chị làm ơn bán gấp cho tôi một hộp…bao cao su.
Mọi người tỏ vẻ thông cảm và dạt ra để ông ta lên trước.
Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc:
- Chị làm ơn bán gấp cho tôi một hộp…bao cao su.
Hai ông bà cô đơn sống trong viện dưỡng lão đã lâu
quyết định cùng nhau đi ăn tối và xem chớp bóng.
Lúc trở về thấy bạn có vẻ buồn bã, cụ bà bạn cùng phòng hỏi:
- Có chuyện gì khiến bà buồn thế?
- Phải đi chơi với một ông già khờ, tôi đã phải tát ông ấy đến 3 lần!
- Thế thì khủng khiếp quá! Ở tuổi ấy, đáng nhẽ ông ấy phải biết xấu hổ đã sàm sỡ bà chứ!
- Đâu có. Tôi phải tát 3 lần để xem ông ấy ngủ hay đã chết.
Có đôi vợ chồng trẻ mới cưới nhau, người vợ vốn là người sợ ma.
Đêm tân hôn, khi anh chồng đang say giấc vì mệt phờ râu tiếp đón họ hàng khách khứa. Bỗng chị vợ cấu cho 1 cái, anh chồng hỏi:
- Có chuyện gì vậy em?
- Em sợ ma…
- Thế thì em nằm vào trong đi.
Được 1 lúc sau chị vợ lại cấu 1 cái nữa. Bực mình vì đang ngủ bị làm phiền, anh chồng hỏi:
- Thế có chuyện gì nữa đây?
- Em vẫn sợ ma…..
Anh chồng bực mình:
- Nằm trong cũng sợ, nằm ngoài cũng sợ thế giờ em muốn nằm ở đâu?
- Em muốn nằm dưới anh cơ.
Lúc trở về thấy bạn có vẻ buồn bã, cụ bà bạn cùng phòng hỏi:
- Có chuyện gì khiến bà buồn thế?
- Phải đi chơi với một ông già khờ, tôi đã phải tát ông ấy đến 3 lần!
- Thế thì khủng khiếp quá! Ở tuổi ấy, đáng nhẽ ông ấy phải biết xấu hổ đã sàm sỡ bà chứ!
- Đâu có. Tôi phải tát 3 lần để xem ông ấy ngủ hay đã chết.
Có đôi vợ chồng trẻ mới cưới nhau, người vợ vốn là người sợ ma.
Đêm tân hôn, khi anh chồng đang say giấc vì mệt phờ râu tiếp đón họ hàng khách khứa. Bỗng chị vợ cấu cho 1 cái, anh chồng hỏi:
- Có chuyện gì vậy em?
- Em sợ ma…
- Thế thì em nằm vào trong đi.
Được 1 lúc sau chị vợ lại cấu 1 cái nữa. Bực mình vì đang ngủ bị làm phiền, anh chồng hỏi:
- Thế có chuyện gì nữa đây?
- Em vẫn sợ ma…..
Anh chồng bực mình:
- Nằm trong cũng sợ, nằm ngoài cũng sợ thế giờ em muốn nằm ở đâu?
- Em muốn nằm dưới anh cơ.
ĐÀN ÔNG ÍT THÙ... DAI
Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Cả hai không nói với nhau lời nào và khuôn mặt ai cũng buồn thiu. Để phá vỡ không khí nặng trĩu trong toa tàu, người đàn ông bắt chuyện:
- Cô đi đâu mà chỉ đi một mình?
- Em buồn lắm. Ông chồng em có bồ nhí nên em tính đi xa một chuyến để giải khuây. Thế thì anh đi đâu và cũng chỉ đi một mình? Người đàn bà trả lời và hỏi lại.
- Tình cảnh của anh cũng như vậy. Bà vợ của anh trắc nết, có trai tơ nên anh cũng muốn đi du lịch xa một chuyến cho đỡ buồn.
Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Cả hai không nói với nhau lời nào và khuôn mặt ai cũng buồn thiu. Để phá vỡ không khí nặng trĩu trong toa tàu, người đàn ông bắt chuyện:
- Cô đi đâu mà chỉ đi một mình?
- Em buồn lắm. Ông chồng em có bồ nhí nên em tính đi xa một chuyến để giải khuây. Thế thì anh đi đâu và cũng chỉ đi một mình? Người đàn bà trả lời và hỏi lại.
- Tình cảnh của anh cũng như vậy. Bà vợ của anh trắc nết, có trai tơ nên anh cũng muốn đi du lịch xa một chuyến cho đỡ buồn.
Như giải tỏa được ẩn ức, cả hai tố khổ người bạn đời, thêm mắm thêm muối. Không khí trở nên thân mật hơn. Người đàn ông bỗng nói:
- Chồng em phản bội em. Vợ anh phản bội anh. Vì sao chúng ta không giúp nhau trả thù những người không chung thủy?
- Đúng. Anh giúp em trả thù chồng và em cũng sẽ giúp anh trả thù vợ.
Và cuộc trả thù được thực hiện.
.... Một lúc sau, người đàn bà thỏ thẻ:
- Anh ơi, mà chồng em có đến hai ba con bồ nhí lận. Anh giúp em trả thù tiếp đi.
Người đàn ông (hết xí quách) liếc nhìn và nói:
- Em không biết đâu. Đàn ông tụi anh ít khi THÙ DAI lắm.
Phân biệt :''S và X''.
Tình trạng nhầm lẫn giữa chữ X và chữ S quá phổ biến. Ngay cả trong sách, báo, công văn, giấy tờ… đến các biển báo công cộng thỉnh thoảng vẫn có sự nhầm lẫn tệ hại này.
VD: Đúng ra là “THÔ SƠ” thì biển báo này lại viết là “THÔ XƠ”
Bộ Giáo Dục Đào Tạo đã phải yêu cầu giáo viên giảng giải, phân biệt thật kỹ S và X cho các em nhỏ ngay khi mới bước vào trường. Để dễ phân biệt, giáo viên gọi S là “sờ nặng” vì phát âm nặng hơn, X là “sờ nhẹ” vì phát âm nhẹ hơn. Các em vẫn thấy khó phân biệt giữa S và X.
Từ hình dáng của 2 chữ cái, giáo viên sáng kiến vẽ thêm vào chữ S để thành hình 1 con chim và S được gọi là “sờ chim”, cũng có nghĩa là “sờ nặng” . Còn chữ X, giáo viên vẽ thêm cánh trông giống con bướm và X được gọi là “sờ bướm” , cũng có nghĩa là “ sờ nhẹ”.Từ đó giáo viên bắt đầu áp dụng để các em dễ nhớ và dễ phân biệt:
GV hỏi : - Sờ chim là sờ gì ?
Các em: - Sờ chim là sờ nặng ạ !
GV hỏi : - Sờ bướm là sờ gì ?
Các em: - Sờ bướm là sờ nhẹ ạ !
GV lại viết chữ S và chữ X to lên bảng và khoang tròn chữ X. Lúc này chữ X nằm bên trong vòng tròn còn chữ S nằm ngoài vòng tròn.
GV hỏi : - Sờ trong là sờ gì ?
Các em: - Sờ trong là sờ bướm ạ !
GV hỏi : - Sờ ngoài là sờ gì ?
Các em: - Sờ ngoài là sờ chim ạ !
Áp dụng vào các câu, từ cụ thể
- GV hỏi : - Sung sướng là sờ gì ?
Các em: - Sung sướng là sờ chim ạ !
- GV hỏi : - Xấu Xa là sờ gì ?
Các em: - Xấu Xa là sờ bướm ạ !
- GV hỏi : - Sản Xuất là sờ gì ?
Các em: - Sản Xuất là sờ cả chim, sờ cả bướm ạ !
Theo cách đó, tự các em phân biệt S và X trong mọi câu-từ khác như :
- Sẵn sàng là sờ chim
- Xa xỉ là sờ bướm
- Xuyên Suốt là sờ cả bướm , sờ cả chim
- Sâu Sắc là sờ chim
- Xinh xắn là sờ bướm
- Xuất Sắc là sờ cả bướm , sờ cả chim
- Sáng Suốt là sờ chim
- Xao Xuyến là sờ bướm
- Xài Sang là sờ cả bướm , sờ cả chim
- Lịch Sự (*) là sờ chim
- etc
Cứ thế các em phân biệt rất rõ S và X.
Tuy nhiên 1 em lại hỏi: “ Thưa thầy, bố em thường gọi thủ trưởng là Sếp còn mẹ em thì gọi là Xếp. Vậy thủ trưởng là Sờ gì ạ ?
Thầy (suy nghĩ 1 lúc) trả lời: “ Đã là thủ trưởng rồi thì Sờ gì mà chẳng được ! Chính vì thế mà ai cũng muốn lên làm lãnh đạo đấy các em ạ ! ”
(*) Trong khi lớp của thầy đang học phân biệt S và X với từ « Lịch Sự » là Sờ Chim thì lớp bên cạnh, một cô giáo lại giảng nghĩa về từ « Lịch Sự » (Polite)
Cô giáo hỏi :
- Các em cho cô biết lịch sự là gì ?
Qủa là câu hỏi khó với học sinh lớp 1. Các em suy nghĩ mãi rồi Thắng giơ tay xin trả lời :
- Thưa cô, lịch sự là cái ở trong quần của bố em ạ !
Cô giáo đỏ mặt.
- Thắng , sao em lại trả lời như vậy ?
- Thưa cô, vì mỗi lần có khách tới nhà, em nghe mẹ luôn bảo bố là mặc quần vào cho khỏi mất lịch sự. Như vậy rõ ràng là lịch sự là cái ở trong quần của bố em và nó dễ bị mất ạ !
Miền Bắc có 1 số nơi lẫn lộn hai chữ N và L nữa - Họ viết đúng nhưng phát âm lại nghịu L và N. Họ viết được : “Nó hót líu lo” nhưng lại đọc là “Ló hót níu no”. Họ viết được “ Thằng ấy luôn luôn năng nổ” ” nhưng lại đọc là “Thằng ấy nuôn nuôn lăng lổ”. ”Lòng lợn luộc” thì nói là “nòng nợn nuộc” vv…
PVT: Có một ông lãnh đạo lên lớp giảng cho các cán bộ cấp dưới. Ông này nói ngọng như sau:
Bác Hồ đã dạy “Nàm cán bộ thì phải no trước cái no của dân, phải vui sau cái vui của dân”.
Người Tháiland và người Nhật không nói được chữ R mà mà chữ R họ phát âm thành chữ L. “ Road nói là “Load” , “Salary” nói là “Salaly”… Chữ L thật lắm chuyện. Ai có chuyện về 2 chữ cái này thì kể cho vui nào ? )
PVT: Anh Hiền chắc biết anh chuyên gia Kohei Toda đang làm việc cho WHO ở Hà Nội hiện nay. Anh Toda lấy bằng tiến sỹ ở London.
Hồi anh còn làm ở Viện Pasteur TP.HCM, nhiều lần em thảo luận với anh ta về Thanh toán bệnh bại liệt. Anh trả lời “You are Light” thay vì “You are Right”. Hôm nào gặp anh cứ để ý mà xem.
Bàn tiếp về CHIM và BƯỚM
Việt Nam chúng ta là CHIM, chứ không phải là Bướm. Vì bản đồ Việt Nam là sờ nặng S.
Phân biệt được Chim nhà, Chim rừng, Bướm nhà, Bướm rừng:
Bướm rừng sờ cái là bay
Bướm nhà sờ cái lăn quay ra giường
Chim rừng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to
Chim rừng có cánh, nhiều lông
Chim nhà không cánh nhưng lông vẫn nhiều
Bướm rừng như chiếc lá đa
Bướm nhà như chiếc bàn là Liên Xô
Chim khôn chim ngẩng cao đầu
Bướm khôn bướm đậu trên đầu con chim
Bướm chim là chuyện đời thường
Chim bay, bướm lượn vấn vương suốt đời
Mong sao tất cả mọi người
Bướm chim đều khỏe tiếng cười dài lâu
(Nguyễn Thành Đông)
DANH NGÔN CỦA ĐỨC DALAI LAMA 14
TRIẾT LÝ SỐNG BÌNH DỊ
1- Hạnh phúc không phải là thứ có sẵn. Hạnh phúc đến từ hành động của chính ta
2- Nếu có thể, hãy giúp người khác. Nếu không có thể thì ít nhất không nên hại ai
3- Nếu bạn muốn người khác được hạnh phúc, hãy thực tập từ bi.
4- Tôn giáo của tôi rất đơn giản. Tôn giáo của tôi là sự tử tế
5- Hãy nhớ rằng khi không đạt được những gì bạn muốn, đôi lúc, lại là sự may mắn tuyệt vời
6- Thẩm quyền tuyệt đối luôn dựa vào lý trí và sự phân tích nghiêm túc
7- Chúng ta có thể sống thiếu tôn giáo và thiền định, nhưng chúng ta không thể tồn tại nếu không có tình người
8- Chúng ta không bao giờ đạt được hòa bình trên thế giới, ngoại trừ chúng ta phải thực sự có hòa bình trong chính mình
9- Hãy trở nên tử tế bất cứ khi nào có thể. Trên thực tế, ai cũng có thể trở nên tử tế
10- Nếu bạn có sợ hãi về nỗi khổ niềm đau, bạn nên quan sát xem bạn có thể làm được gì với nó. Nếu bạn có thể, không có gì phải lo lắng về nó. Nếu bạn không thể làm được, lại càng không nên lo lắng về nó
LỜI VÀNG
11- Nếu không yêu thương chính mình, bạn không thể yêu thương người khác. Nếu bạn không có từ bi đối với mình, bạn không thể phát triển lòng từ bi đối với người khác
12- Tiềm năng con người vốn bằng nhau ở mỗi người. Cảm giác: “tôi không có giá trị” là sai lầm. Hoàn toàn sai lầm. Bạn đang lừa dối chính mình. Chúng ta có năng lực tư duy, do vậy, thử hỏi ta thiếu cái gì đây? Nếu ta có năng lực ý chí, bạn có thể thay đổi mọi thứ. Bạn có thể nói rằng: “Bạn là chủ nhân của chính bạn.”
13- Chúng ta phải thừa nhận rằng khổ đau của một người hoặc một quốc gia cũng là khổ đau chung của nhân loại; hạnh phúc của một người hay một quốc gia cũng là hạnh phúc của nhân loại.
14- Bằng bạo lực, bạn có thể giải quyết được một vấn đề, nhưng đồng thời, bạn đang gieo các hạt giống bạo lực khác.
15- Khi con người còn sống, chúng ta phải nghĩ đến các thế hệ tương lai: Một môi trường sạch được xem là nhân quyền giống như bao quyền khác. Vì vậy, một phần trách nhiệm của chúng ta về người khác là đảm bảo rằng thế giới mà ta đang sống là khỏe mạnh, nếu không nói là khỏe mạnh hơn cái ta đã thấy
16- Danh ngôn Tây Tạng có câu: “Bi kịch nên được sử dụng như nguồn sức mạnh”. Bất luận là khó khăn nào, kinh nghiệm đau khổ ra sao, nếu chúng ta đánh mất hy vọng thì đó là thảm họa đích thực
17- Các sinh vật đang sống trên địa cầu này, dù là con người hay con vật, là để cống hiến, theo cách riêng của mình, cho cái đẹp và sự thịnh vượng của thế giới
18- Cái muỗng không thể nếm được vị của thức ăn mà nó chứa đựng. Tương tự, người ngu không thể hiểu được trí tuệ của người khôn, dù cho có thân cận bậc thánh
20. Từ bi và độ lượng không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà thực ra là biểu hiện của sức mạnh
HÃY TẬN HƯỞNG HẠNH PHÚC
21. Mỗi ngày, khi thức dậy, bạn hãy nghĩ rằng hôm nay tôi may mắn còn sống, tôi có cuộc sống con người quý giá, tôi sẽ không phí phạm cuộc sống này
26. Hãy nhớ rằng im lặng, thỉnh thoảng, là câu trả lời tốt nhất
VÌ MỘT THẾ GIỚI AN BÌNH
32. Hạnh phúc đích thực có được từ sự biết hài lòng và hòa bình nội tại. Sự hài lòng và hòa bình nội tại chỉ có thể đạt được thông qua sự phát triển tinh thần vị tha về tình thương, từ bi và sự diệt trừ vô minh, ích kỷ và tham lam.
34. Tôn giáo không có nghĩa là giới điều, đền miếu, tu viện hay các dấu hiệu bên ngoài, vì chúng chỉ là các yếu tố hỗ trợ trong việc điều trị tâm. Khi tâm trở thành sự thực tập, mỗi người mới thực sự là một hành giả tôn giáo
TÔN GIÁO VÀ THẾ GIỚI CỦA TÔI
41. Đây là tôn giáo đơn giản của tôi. Không cần tu viện; không cần triết học phức tạp. Bộ não và trái tim của chúng ta là chùa chiền của chúng ta; triết học là lòng tử tế.
Quà tặng cuộc sống.
Hạt muối và triết lý cuộc sống
Ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống, và những khó khăn đó giống như thìa muối này, nhưng mỗi người lại hoà tan nó theo một cách khác nhau.
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế việc học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.
Một lần khi chàng ta than phiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.
- Con cho thìa muối này vào cốc nước và uống thử đi.
Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử.
- Cốc nước mặn chát thầy ạ - chàng trai trả lời.
Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước. Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.
- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy.
Nó chẳng hề mặn lên chút nào. Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử. Người thầy chậm rãi nói:
"Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống, và những khó khăn đó giống như thìa muối này, nhưng mỗi người lại hoà tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước, họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích cả".
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế việc học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.
Một lần khi chàng ta than phiền về việc mình học mãi mà không tiến bộ, người thầy im lặng lắng nghe rồi đưa cho anh một thìa muối thật đầy và một cốc nước nhỏ.
- Con cho thìa muối này vào cốc nước và uống thử đi.
Lập tức chàng trai làm theo rồi uống thử.
- Cốc nước mặn chát thầy ạ - chàng trai trả lời.
Người thầy lại dẫn anh ra một hồ nước gần đó và đổ một thìa muối đầy xuống nước. Bây giờ con hãy nếm thử nước trong hồ đi.
- Nước trong hồ vẫn vậy thôi, thưa thầy.
Nó chẳng hề mặn lên chút nào. Chàng trai nói khi múc một ít nước dưới hồ và nếm thử. Người thầy chậm rãi nói:
"Con của ta, ai cũng có lúc gặp khó khăn trong cuộc sống, và những khó khăn đó giống như thìa muối này, nhưng mỗi người lại hoà tan nó theo một cách khác nhau. Những người có tâm hồn rộng mở giống như một hồ nước thì nỗi buồn không làm họ mất đi niềm vui và sự yêu đời. Nhưng với những người tâm hồn chỉ nhỏ như một cốc nước, họ sẽ tự biến cuộc sống của mình trở thành đắng chát và chẳng bao giờ học được điều gì có ích cả".
ĐÂU LÀ HẠNH PHÚC BẠN ĐANG CÓ?
Vị vua nọ đang đi công du trên một chiếc tàu thì gặp cơn bão lớn. Gió to, sóng dữ gầm thét như muốn quật đổ những cột buồm và nuốt chửng con tàu. Một người trong đoàn tùy tùng nhà vua trước đây chưa từng ra biển nên vô cùng hoảng sợ. Anh ta khóc thét lên trong nỗi sợ hãi và mỗi lúc một to hơn. Không ai trên tàu có thể trấn an anh ta được.
Trong cơn giận dữ nhà vua thét lên:
- Có ai ở đây có thể làm cho tên hèn nhát kia câm miệng lại được không?
Ngài hỏi đến lần thứ ba, vẫn không một ai trong đám cận thần lên tiếng. Cuối cùng có một người bước ra, ông ta là một hành khách trên tàu.
- Tôi nghĩ là tôi có thể khiến cho anh ta im lặng nếu tôi được tòan quyền làm điều đó.
Một thoáng do dự, nhưng vì nóng lòng muốn biết cách của người hành khách đó nên nhà vua ra lệnh:
- Làm ngay đi! Ta cho phép nhà ngươi.
Người khách liền ra lệnh những người lính ném anh ta xuống biển. Rơi xuống biển lạnh giá đầy sóng lớn, anh ta gào lên khiếp sợ và vùng vẫy trong hoảng loạn, cố tìm mọi cách ngoi lên mặt nước. Ít giây sau, người khách cho thả phao kéo anh ta lên. Khi bám được thành tàu, dù mệt rũ rượi và nét mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng, nhưng anh ta đã hoàn toàn im lặng.
Quá ngạc nhiên và ấn tượng về những gì vừa diễn ra, nhà vua bèn hỏi người khách lạ tai sao anh ta có thể biết trước được như vậy. Người khách đáp:
- Chúng ta không bao giờ nhận ra những điều bình dị mà quý giá đang có trong mọi tình huống, cho đến khi chúng ta rơi vào một tình trạng thực sự tồi tệ hơn.
=> Bài học: "Chúng ta chỉ cảm thấy giá trị thật sự của hạnh phúc cho đến khi chúng ta đã đánh mất hoặc sắp sửa mất nó".
“Mất gì thì mất bà ơi"
Bài thơ cảm động, Chất chứa trong từng câu chữ là tình cảm chân thành mà người chồng dành cho người vợ đã gắn bó với mình cả cuộc đời: “Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời để lại còn tôi còn bà
Nếu mà có phải đi xa
Để tôi đi trước còn bà đi sau
Mong bà đừng ốm đừng đau
Để tôi có bát cơm rau sớm chiều
Càng già càng quý càng yêu
Bâng khuâng lại nhớ ít nhiều ngày xưa
Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời để lại còn tôi còn bà
Tôi bà nay tuổi đã già
Mà tôi vẫn sợ còn tôi mất bà”.
Theo lời anh Lục, người bố quá cố của anh tên là Ngô Bá Bàn (84 tuổi) và mẹ tên là Nguyễn Thị Huề (81 tuổi). Hai ông bà sinh sống ở thôn Lạc Trung, xã Dũng Liệt, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh. Từ thuở đôi mươi, tình yêu của hai ông bà cũng được đơm hoa kết trái như bao đôi lứa khác. Lúc ấy, cụ Huề là một trong những cô gái Kinh Bắc xinh đẹp nhất làng, vừa hát quan họ hay vừa đảm đang nên được rất nhiều chàng trai chú ý. Dù được nhiều người để ý nhưng cụ Huề lại động lòng trước cụ Bàn bởi bản tính thật thà, cần cù, chịu thương, chịu khó của cụ.
Xin trời để lại còn tôi còn bà
Nếu mà có phải đi xa
Để tôi đi trước còn bà đi sau
Mong bà đừng ốm đừng đau
Để tôi có bát cơm rau sớm chiều
Càng già càng quý càng yêu
Bâng khuâng lại nhớ ít nhiều ngày xưa
Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời để lại còn tôi còn bà
Tôi bà nay tuổi đã già
Mà tôi vẫn sợ còn tôi mất bà”.
Theo lời anh Lục, người bố quá cố của anh tên là Ngô Bá Bàn (84 tuổi) và mẹ tên là Nguyễn Thị Huề (81 tuổi). Hai ông bà sinh sống ở thôn Lạc Trung, xã Dũng Liệt, huyện Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh. Từ thuở đôi mươi, tình yêu của hai ông bà cũng được đơm hoa kết trái như bao đôi lứa khác. Lúc ấy, cụ Huề là một trong những cô gái Kinh Bắc xinh đẹp nhất làng, vừa hát quan họ hay vừa đảm đang nên được rất nhiều chàng trai chú ý. Dù được nhiều người để ý nhưng cụ Huề lại động lòng trước cụ Bàn bởi bản tính thật thà, cần cù, chịu thương, chịu khó của cụ.
| ||
Hai cụ sum vầy bên con cháu |
Cũng theo lời anh Ngô Bá Lục kể, "Thời gian qua ông hay tâm sự với các con là bố lúc nào cũng chỉ sợ mẹ chết trước. Ông cũng hay nói với bà như thế. Ông bảo, nếu tôi chết trước thì bà còn ở với các con được chứ bà mà chết trước thì tôi buồn lắm vì tôi không thể ở được với đứa nào. Bài thơ này ông viết thời gian gần đây".
| ||
Rất nhiều lời bình luận xúc động từ cộng đồng mạng |
Sau khi được đang tải trên trang cá nhân của Ngô Bá Lục, bài thơ chất chứa đầy tình cảm thương yêu này đã nhận được hàng trăm lượt thích và những lời bình luận tích cực. Hầu hết mọi người đều tỏ ra cảm động về tình cảm mà cụ ông dành cho cụ bà.
Chim nhà / / chim rừng
Bướm nhà / / bướm rừng
Bướm rừng sờ cái là bay
Bướm nhà sờ cái lăn quay ra giường
Chim rừng bóp cái chết ngay
Chim nhà mà bóp càng ngày càng to
Chim rừng có cánh, nhiều lông
Chim nhà không cánh, nhưng lông vẫn nhiều
Bướm rừng như chiếc lá đa
Bướm nhà như chiếc bàn là Liên Xô
Chim khôn chim ngẩng cao đầu
Bướm khôn bướm đậu trên đầu con chim
Bướm chim là chuyện đời thường
Chim bay, bướm lượn vấn vương suốt đời
Mong sao tất cả mọi người
Bướm chim đều khỏe, tiếng cười dài lâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét